Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Má tôi là người sống rất vô tư

Truyện sex mới
Tôi không thích má ở cái tính vô tư quá. Chuyện gì má cũng cười khì, ngay cả những chuyện mà nếu là tôi thì hẳn phải tung hê tất cả rồi tới đâu cũng đành.








Như khi ba đi nhậu với lý do làm ăn phải vậy và trở về nhà với vết son môi trên vai áo, má cười cười như không thấy rồi khuấy nước chanh, tiếng muỗng va vào ly thủy tinh lanh ca lanh canh như chuyện vui thôi mà, trong khi chị em tôi tức giận vô cùng. Sáng ra, tỉnh rượu, nghe chị em tôi kể lại bằng giọng hờn giận lên án, ba lo lắng hỏi “lúc đó má con có nói gì không?”. Có khi chị em tôi bịa ra cơn giận nặng nề của má để xem ba thế nào, nhưng nhìn mặt má và cách má chăm sóc nhà cửa, cơm nước như không có chuyện gì thì ba biết ngay là tụi tôi xạo, còn cho là vết son môi do chị em tôi sáng tác ra để làm cớ ngăn cản ba nhậu nhẹt. Vậy nên khi lại có vết son đỏ xuất hiện trên vai áo ba, chị em tôi quyết giữ lại để sáng mai trưng bằng chứng, nhưng khi chúng tôi ngủ say thì má đã giặt sạch mất rồi.



- Má mình hiền quá - chị em tôi ai cũng nói vậy và bực bội thêm - Hiền đến vô tư, ai muốn nói gì, làm gì cũng được.



Nếu là tôi, tôi sẽ xách va ly ra khỏi nhà ngay lần đầu tiên thấy vết son.



- Nếu là chị đó hả - chị hai nói - dại gì bỏ nhà đi. Chị sẽ tới quán đó chụp hình bắt quả tang và người phải ra đi là ba.



- Nếu là em - em gái tôi nói - sau đó đừng hòng có nước chanh và phải ngủ ở ghế phòng khách.



Nghe chị em tôi bàn luận càng lúc càng nóng, má cũng chỉ cười khì.



Lần lượt chị em tôi lấy chồng, đứa nào cũng được má tới nuôi đẻ cho dù con so hay con rạ. Chồng tôi làm tiếp thị nên thường đi cả ngày và nhiều khi phải về các tỉnh suốt tuần. Khi tôi đau bụng quằn quại anh vẫn còn đang trên đường về, bà y tá trực cứ hỏi “chồng đâu mà lúc này không thấy?” khiến tôi tủi thân vô cùng. Má thủ thỉ “mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh con à”, rồi má cười khì “cảnh gì thì cảnh, nhìn mấy ông chồng thất nghiệp lúc nào cũng lẩn quẩn ở nhà với vợ mà phát ớn”. tải game mobile



Có má chăm sóc tôi và con, chồng tôi yên tâm với những chuyến đi xa. Ý nghĩ chồng mình đang cố gắng kiếm tiền nuôi vợ con khiến tôi thấy vui hơn. Nhưng có chuyến đi bán hàng không thành công, về tới nhà, anh tính toán tiền bạc rồi cáu kỉnh: “Tháng này thâm hụt quá, cũng vì tốn kém thêm khoản má tới ở nhà mình”.



Tôi sững sờ không tin vào tai mình. Người đàn ông của đời tôi lại có thể ngu ngốc đến mức này sao? Lẽ ra anh phải trăm lần cám ơn má đã thay anh làm mọi việc mới đúng. Và lẽ ra anh phải cám ơn cả ba tôi đã chịu để cho má đi một mạch suốt mấy tháng trời.



Tôi hổ thẹn đến nỗi không biết nói gì, nín lặng đợi má chửi cho một trận hoặc ít nhất là xếp áo quần bỏ đi ngay. Nhưng không, má tiếp tục chăm sóc tôi chu đáo cho đủ ba tháng mười ngày, dĩ nhiên chồng tôi cũng được má chăm cơm ngon canh ngọt mỗi khi anh về tới nhà. Không khí gia đình ổn đến mức tôi tự nhủ, hay là hôm đó má đang nghĩ gì nên không nghe câu nói đó? Hay câu nói đó là do tôi tưởng tượng ra hoặc từ nhà hàng xóm vọng qua? Là tôi biết mình hão huyền về người đàn ông hoàn hảo là chồng mình, hy vọng chồng mình thì không thể mắc lỗi tệ hại vậy được.



Có lúc chuyện trò với má về công việc của chồng, tôi gần xa gợi lại để má có cớ nhắc tội của chồng, để tôi nói thay lời xin lỗi. Nhưng không, má chỉ nói làm ăn kiếm tiền ngày càng khó khăn nên đàn ông dễ nổi nóng hơn, mà người nổi nóng thì ôi thôi thôi... cho nên là đàn bà càng phải cố gắng mềm mỏng hơn để cân bằng. Cứ vậy, mỗi khi tôi đề cập tới chồng thì má lại biến nó thành dịp để khuyên tôi điều gì đó.



Không rạch ròi được điều này khiến tôi lúc nào cũng như đang bị án treo, giận chồng mà không nói ra được vì sợ má buồn, và cảm giác có lỗi với má mà mình chẳng thể làm gì, càng khiến tôi bứt rứt không yên. Nhất là những đêm bé con quấy khóc, để tôi được ngủ ngon và tiếng khóc không làm mất giấc ngủ của chồng tôi ở phòng bên cạnh, má bồng cháu đi ra phòng khách dỗ dành vỗ về, sáng ra chúng tôi khỏe khoắn tươi tỉnh còn má thì mắt quầng thâm và quay mặt che cái ngáp dài.



Ngày cuối cùng của ba tháng mười ngày, má đi chợ mua về nhiều thức ăn chất đầy tủ lạnh. “Quen có má rồi, bây giờ chỉ một mình mấy ngày đầu sẽ lấn bấn lắm đây, có đồ sẵn trong tủ lạnh để con đỡ công đi chợ”, má nói dịu dàng khiến tôi muốn khóc. Món này là cho tôi, món kia cho chồng tôi: “Con sinh đẻ ăn uống kiêng cữ nhưng chồng con thì đâu có kiêng. Công việc xa nhà cơm hàng cháo chợ hoài, về tới nhà là thèm cơm nhà lắm đó con”. Má đi quanh nhà, dọn thứ này dẹp thứ kia cho tôi thêm lần nữa trong khi chờ xe khách đến đón.



Tôi nhìn kim đồng hồ, chỉ còn mấy phút nữa thôi là má lên xe về với ba, còn lại mình tôi với đứa con bé nhỏ và người chồng mà tôi chợt nhìn thấy nhiều khiếm khuyết chưa từng biết trước đây, bỗng tôi thấy cô đơn và mơ hồ nhận ra cái gì đó như nỗi sợ hãi tương lai không lường được.



Má vuốt tóc tôi: “Phận đàn bà, có những chuyện mình làm bộ như không nghe, không thấy, không biết mà lại giữ gia đình được yên. Như ba con, sau cơn say không bao giờ tin có vết son môi nghĩa là trong đầu ba vẫn tự tin và vẫn muốn mình là chồng tốt cha tốt. Vậy không hơn là má xách va ly bỏ đi như con nói, hoặc người phải ra đi là ba như chị hai con nói sao?”. phim sex 3gp



Tôi òa khóc. Má lau nước mắt cho tôi: “Sinh đẻ đừng khóc hư mắt con à. Nhân vô thập toàn. Miễn là có tình thương thì mình chấp nhận được hết. Mà không phải mình dại dột thương người dưng đâu”. Má cười khì “như là nếu má giận chồng con mà bỏ đi thì người khổ trước tiên là con của má, đúng không?”.

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

Bắt người nhặt ve chai thành tỷ phú

Truyện sex

Ngày 15/8, Công an quận 6, TP.HCM cho biết đã lập thủ tục chuyển toàn bộ hồ sơ, tang vật liên quan đến nghi can Nguyễn Thị Hằng (46 tuổi, ngụ quận 11) lên Cơ quan CSĐT Công an TP.HCM điều tra về hành vi trộm cắp tài sản. Nghi can bị công an lần ra do bất ngờ đổi đời từ túi tiền vàng trộm được.

Truy tìm người phụ nữ mua ve chai

Theo thông tin ban đầu, cuối tháng 7/2013, Công an quận 6 nhận được tin báo của bà TTY (phường 9, quận 6) về việc bà bị mất trộm một túi xách bên trong có bọc tiền, vàng trị giá hơn 1 tỉ đồng. Theo khai báo của nạn nhân, tài sản trong túi gồm có 33 cây vàng 9999, một số nhẫn bằng vàng và bạc có đính đá quý, hai dây chuyền vàng và 60 triệu đồng.

Cơ quan điều tra đặc biệt lưu ý đến chi tiết mà bà Y. cung cấp, buổi chiều hôm đó, bà để bọc tiền, vàng trong căn phòng phía cuối nhà, căn phòng này có cửa hậu trổ ra phía sau. Vào thời điểm mất trộm thì bên ngoài trời đổ mưa lớn, có một phụ nữ đi mua ve chai đứng trú mưa bên hiên nhà. Mải mê công việc nhà, một lúc sau bà Y. mới nhớ đến túi tiền, vàng liền chạy vào kiểm tra thì phát hiện khối tài sản khổng lồ đã “bốc hơi”, còn người phụ nữ mua ve chai cũng đã biến mất từ lúc nào.

Từ trình báo của nạn nhân, Công an quận 6 đã tung các trinh sát hình sự lần theo dấu vết nghi can là người phụ nữ mua ve chai. Tuy nhiên, trinh sát vấp phải khó khăn do nghi can ở địa phương khác đến, không biết tên tuổi và nơi cư trú rõ ràng.

Đổi đời nhờ “nhặt” được vàng

Hơn nửa tháng ròng rã xác minh, cuối cùng các trinh sát đã thu được kết quả. Qua sàng lọc những người đi mua ve chai trên địa bàn nổi lên Nguyễn Thị Hằng, tạm trú xã Tân Kiên, huyện Bình Chánh có những hành vi bất minh. Xác minh nơi bà Hằng trú ngụ, hàng xóm cho biết bất ngờ khi thấy vợ chồng bà Hằng lâu nay mua bán ve chai nghèo khổ bỗng phất lên sắm xe tay ga đời mới, mua nhà, đất…

Sau khi thu thập chứng cứ, tối 8/8, Công an quận 6 phối hợp Công an xã Tân Kiên tiến hành kiểm tra bất ngờ nhà của bà Hằng. Tại đây, công an thu giữ được hơn 63 triệu đồng, hai sợi dây chuyền cùng số quần áo mới mua… được xác định là tài sản của bà Y. báo bị mất trộm trước đó. phimdem.com



Công an khám xét nơi ở của bà Hằng, thu giữ lượng lớn tiền, vàng mà bà Hằng đã trộm. (Ảnh do cơ quan công an cung cấp)

Ban đầu, bà Hằng luôn miệng cho rằng nhặt được túi tiền vàng chứ không trộm cắp, trước những chứng cứ rành rành, sau cùng bà Hằng phải thừa nhận.

Bà Hằng khai sau khi trộm túi tiền, vàng của bà Y. thì đem bán một số vàng lấy tiền mua một căn nhà, một miếng đất, hai xe máy… Nhằm che giấu hành vi của mình, bà này nói với người thân là may mắn nhặt được một túi tiền, vàng. Còn với hàng xóm, bà Hằng nói là trúng số. Ngoài số tiền lớn đã dùng vào việc mua nhà đất, số vàng và trang sức còn lại bà này đem bỏ vào hộp gửi cho chị gái giữ giùm, ngoài ra bà Hằng hào phóng tặng vàng cho anh trai…

Từ lời khai của bà Hằng, công an đến nhà chị ruột của bà Hằng yêu cầu giao nộp hộp vàng mà bà này gửi. Qua kiểm tra, bên trong hộp còn ba cây vàng, 10 triệu đồng, tám chiếc nhẫn cùng hai mặt dây chuyền đính đá các loại. phim sex 3gp

Cơ quan công an mở rộng điều tra và tiếp tục thu hồi số tiền vàng mà bà Hằng đã tẩu tán để trao trả Cho nạn nhân.

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

HTC One được đặt mua trước

Truyện hiếp dâm Không lâu sau khi được công bố vào đầu tháng 7 qua, mẫu smartphone thu nhỏ của chiếc HTC One đã chính thức cho người dùng đặt mua trước tại thị trường Mỹ.
Theo PhoneArena ngày 11.8, phiên bản HTC One mini được cho đặt mua trước là bản hỗ trợ 3G (có giá bán là 522 USD) và bản hỗ trợ mạng LTE 4G (có giá bán là 617 USD).
HTC One mini có thiết kế vỏ nhôm nguyên khối giống như bản HTC One - Ảnh: AFP  phimdem.com
HTC One mini được thiết kế với vỏ nhôm nguyên khối, sử dụng màn hình 4,3 inch 720p, mật độ điểm ảnh 341 ppi. Màn hình của máy là loại S-LCD được bảo vệ bởi kính cường lực Gorilla Glass 3.
Phía bên trong, máy được tích hợp bộ vi xử lý lõi kép Snapdragon 400 đạt tốc độ 1,4 GHz, đồ họa Adreno 305 và RAM 1 GB. Dung lượng lưu trữ trong của máy là 16 GB (không thể mở rộng lưu trữ).
Mẫu máy này chạy , dùng giao diện Sense 5 với tính năng cập nhật tin tức, mạng xã hội BlinkFeed và loa Beats Audio.
Phía mặt sau, máy vẫn được tích hợp camera 4 megapixel dùng công nghệ Ultrapixel và đèn Flash. Mặt trước của máy là camera 1,6 megapixel có cảm biến BSI với khả năng quay video 720p.
Trọng lượng của máy là 122 gram, mỏng 9,25 mm, dùng pin dung lượng 1.800 mAh. Khi bán ra máy có hai màu là bạc và đen. Dự kiến, máy sẽ giao tới tay người dùng trong tháng 8 này. phim sex 3gp

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Liệu có thông cảm cho người mình yêu

Trong cuộc sống hiện đại ở các thành phố có quá nhiều cạm bẩy, quá nhiều thứ đắt đỏ, quá nhiều nhu cầu, quá nhiểu khát vọng và quá nhiều, quá nhiều….cave. truyện loạn luân

Cave sinh viên, chuyện không còn là một chuyện gì đó qua là đặc biệt trong cuộc sống thời nay. Có cung ắt hẳn có cầu, anh có tiền tôi không có tiền thế nên các anh cứ như một cái cây cao bóng cả còn chúng tôi như các nhánh tầm gửi bám rễ vào hút đi từng chút, từng chút chất dinh dưỡng mà nói huỵch toẹt ra là moi tiền các anh thôi.
Tít, tít, tin nhắn từ một số lạ đến số máy của Kiều, cô cũng không lạ lẫm gì với việc này cả vẫn đơn giản vài dòng đại loại như ” anh được anh A, B, C giới thiệu” ” Đi không em”, ” Tàu nhanh bao nhiêu thế em”…… Vừa cày đầu với đống sách vở chợp mắt được một chút thì lại bị đánh thức bởi cái quen thuộc đáng ghét, cô bực mình ném chiếc điện thoại Nokia 1200 của mình vào tường rồi lăn ra ngủ tiếp.
Thói quen vẫn là thói quen, Kiều nằm xuống nhưng không thể nào ngủ được đành đi lại cái điện thoại lắp pin vào vì cô biết rằng tiền học phí, tiền trọ, tiền, tiền…cô chưa thanh toán được. Kiều nhanh tay vào hộp thư thoại ” anh muốn gặp em”, “lạ” lời nói thốt ra từ miệng của Kiều, đơn giản vì số máy này cô chỉ dùng vào việc giao dịch làm………cave.

Chưa bao giờ nhận được một tin nhắn như kiểu như thế này cả, cô tự nhủ ” chắc là nhắn nhầm” nhưng tin nhắn lại một lần nữa gửi đến số máy của cô và cô càng ngạc nhiên hơn ” Kiều à, anh muốn gặp em”.
Chiếc điện thoại tuột khỏi tay của Kiều rơi xuống đất, Kiều bắt đầu lo sợ đây là người quen của mình, hay thậm chí là người nhà của mình. Định thần lại một chút cô nhắn tin lại ” anh là ai, tại sao lại muốn gặp tôi“.
Vẫn cầm chiếc điện thoại trên tay chờ tin nhắn hồi âm, chốc chốc cô lại nhìn màn hình điện thoại. Tít tít tin nhắn trả lời đến ” anh nói lại một lần nữa, anh muốn gặp em“. Từng sợi dây noron thần kinh trên đầu cảu Kiều như đóng băng tất cả, không ghi ngờ gì nữa chăc chắn đây là người quen rồi ” anh cho em thời gian và địa điểm“. Không suy nghỉ gì nhiều nữa Kiều nhắn lại cho người này ngay.
Tít tít ” 8h tối tại quán cà phê lạ rồi quen, bàn số 2“. Vừa đọc tin nhắn xong Kiều ngạc nhiên lần 2, tại sao người này lại biết được địa điểm cô thường giao dịch tại đó và ngay tại cái bàn số 2 đó. Vô số các câu hỏi cứ hiện hữu trong đầu của Kiều chưa có lời giải đáp. Tự đập vào đầu mình để cố quên mấy cái câu hỏi đó vì hôm nay cô một cuộc thi hết môn rất quan trọng.

Ký sự : Em là cave sinh viên, anh có dám yêu không (P1)
Ngước nhìn đồng hồ đã chỉ 6h sáng, Kiều nhấc mình vào phòng vệ sinh nhìn vào tấm gương phản chiếu tấm thân tàn tạ của mình, hai mắt cô thâm quần vì làm cú đêm. Hôm qua “tiếp khách” đến 2h sáng mới được về, khi về lại phải cày một đống kiến thức vào đầu đến 5h sáng, vừa chợp mắt thì nhận được tin nhắn quả thật cô thấy mình đúng là “trâu bò” mà.
Bước ra khỏi nhà vệ sinh Kiều chuẩn bị tài liệu cho vào túi sách rồi nhanh chóng lấy chiếc xe đạp mini của mình ra khỏi phóng hướng tới trường Đại học X. Trời bắt đầu chuyển sang đông gió lạnh khẻ thôi xuyên qua nàn áo vốn mỏng manh của Kiều, cô khẻ rùng mình rồi tiếp tục đạp xe.

Cái thành phố này lấy đi của cô quá nhiều thứ, gia đình, bạn bè và cái quý giá nhất của một người con gái nhưng với cô bây giờ nó không còn quan trọng nữa, sống cho mình bất cần với đời chỉ hi vọng rằng sau khi học xong cô sẽ trốn chạy thật xa cái thành phố này để tìm cho mình cuộc đời hoàn toàn mới.
Công việc Kiều đang làm không phải cô không biết, cô từng đọc qua sách báo về công việc của mình và cô từng đọc ” một con đĩ yêu nghể”, cô rất muốn mình gặp được một người đán ông như thế nhưng cô sẽ không bao giờ làm như cô gái ấy, cô sẽ nắm bắt cơ hội đó không buông tha. Tiếc rằng, tiếc rằng điều ấy chỉ xảy ra trong một câu chuyện hư cấu của một tác giả đầy cảm xúc nào đó.
Cuộc sống giả tạo với cô lại bắt đầu, vào lớp cười nói, chào hỏi như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra với mình, vất hết, bỏ hết cứ thế mà giả tạo, cứ thế mà lừa dối bản thân mà sống. Thời gian thi trôi qua nhanh chóng và lặng lẽ, Kiều vẫn hoàn thành rất tốt bài thi của mình như các lần khác vì cô là một con cave sinh viên rất giỏi. phimdem.com
Không bao giờ lán lại trường quá lâu Kiều sải chân đạp xe quay về phòng, vẩn những tin nhắn mời gọi nhưng lần này cô đều bỏ ngoài tai. Cô đang chờ, chờ cuộc hẹn với một người thanh niên xa lạ mà như quen thuộc từ lâu lắm rồi.

Ngồi trong phòng chờ từng phút giấy trồi qua quả là một cự hình, kim đồng hồ cứ chạy tim cô cứ như thế mà đập theo.

7h tối, còn cách cuộc hẹn đến 1 tiếng nhưng Kiều đã chuẩn bị thật kỉ để đến gặp người ấy, trang điểm nhẹ nhàng không làm che đi nét đẹp của Kiệu một cô gái luôn mạnh mẽ vượt qua tất cả nhưng cảm bậy nhưng tiếc rằng cuộc đời xô đẩy làm cho cô gái mạnh mẽ này trượt dài trên vết nhơ không thể xóa nhòa, Ca ve sinh viên món mổi ngon và sạch của các đại gia lắm tiền, không sợ bị phiền hà và quan trọng nhất không phải dính phải căn bệnh thế kỉ ADIS.
Đúng giờ hẹn Kiều bước chân vào quán café Lạ Rồi Quen, trong quán không một bóng người, điểm khác biệt hoàn toàn với các lần mọi khi vì các cave sinh viên chọn đây là bến đáp cho bản thân mình.

Bàn số 2, chỉ duy nhất bàn số 2 có một người đang ngồi. Kiều bước tới nhìn người thanh niên nay, nho nhã, nhẹ nhàng, một chút gì đó là học thức, nhưng cô hoàn toàn không biết người này. Thở phào nhẹ nhỏm cô bước chân tới bên người đán ông này, ngồi xuống một cách tự nhiên không cần quan tâm tới cảm xúc, cảm giác với người đàn ông này.
Một vẻ điềm tỉnh như đoán trước được sự việc sẽ xảy ra như vậy, người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh sẳn sàng giết chết ngay lập tức người ngồi đối diện với mình nhưng với Kiều thì hoàn toàn khác, cô cũng vô hồn từ lâu, sắc lạnh cũng không kém, tình cảm, tình yêu với cô như quá nhàm chán. Họ đến với cô chỉ để thòa mãn nhu cầu. Cô luôn nghi ngờ mọi thứ, tình cảm ư, tình yêu ư, dối trá, lừa dối, lời ngọt ngào ư, thề ước ư chỉ là chót lưỡi đầu môi, lời nói gió bay và không ai nắm được gió vì thế nó cứ thế bay đi theo năm tháng.
Lạnh lùng và sắc lạnh Kiều hỏi ” anh cần gì”. Không biểu lộ một cảm xúc gì, không quan tâm nhiều đến lời noi của Kiều người đàn ông này hỏi ” một tháng em kiếm được bao nhiều với cái nghề này”. Hơi ngạc nhiên với câu hỏi của một người đàn ông xa lạ Kiều ngồi im nhìn người đàn ông nay quan sát rồi trả lời ” 20 triệu”.
Không một lời nói, chỉ bằng hành động một cọc tiền polime được lấy ra đặt trước mặt Kiều ” đây là 20 triệu, tháng này cô là của tôi, ok”. Tiền, tiền Kiều nhìn cọc tiền đang đặt trước mặt mình rồi nhìn người đàn ông nay ” Ok, em là của anh tháng này”. Thật ra cô chỉ kiếm được vài ba triệu với cái nghề này, đa số số tiền kiếm được phải chia cho các tên bơm bao kê. Xã hội nhì vào các cave sinh viên luôn có thu nhập cao nhất trời nhưng thật ra các tên chăn rắt và bảo kê mới là người ăn trên chính thân xác đồng loại mình.
Người đàn ông này đứng dậy bước đi được một đoạn vẫn không thấy Kiều nhúc nhích gì quay lại ” cô còn ngồi đó làm gì, chúng ta đi thôi“. ” chúng ta” chưa một lần các khách làng chơi xem cô như một con người, với họ cô chỉ như một món hàng không hơn không kém, thỏa mãn rồi vất bỏ, gặp mặt rồi quện. Từ ” chúng ta” làm cho cô quá ư là xa vời như gọi một người ngang hàng và thân thuộc vậy. Tâm trí cô lúc này đan xen rất nhiều suy nghỉ.
Trước khi đến quàn cô thuê xe ôm như mọi khi nên khi gặp khách là khách có nghĩa vụ chở đi đến nơi cần. Lần này hoàn toàn khác một chiếc xe Camry màu đen sáng bóng chuyến bánh ra khỏi bải đậu xe dừng trước mặt cô. Người thanh niên bước xuống xe mở cửa cho cô như mời một bà chủ lên xe vậy. Đứng nhìn người đàn ông này vài giầy rồi Kiều cũng chui vào chiếc xe này. Mùi hương CK nhẹ nhàng thoang thoảng như làm lòng người có một chút gì đó là yên bình.
Chiếc xe lăn bánh, không gian trong xe im lặng đến ghê người, với tay ra người đàn ông này bật một bài hát không lời ” river flows in you ” của Yiruma, một bài hát cô luôn nghe khi trong lòng chất chứa nhiều nỗi u buồn nhất, giọt nước mắt bổng dưng chảy dài trên mà.

Chiếc xe bổng dưng dừng lại một bàn tay ấm áp đặt lên má cô lau đi những giọt nước mắt trên má, một nụ hồn bất chợt đặt lên đôi môi của Kiều. Một nụ hôn hoàn toàn khác với tất cả các nụ hơn chiếm đoạt trước đây mà cô biết có gì đó là yêu thương, có gì đó là xót thương, có gì đó là hạnh phúc trong nụ hôn nay.

Đầu lưỡi người đàn ông này bắt đầu khám phá từng ngóc ngách trong miệng của Kiều, đã lâu, rất lâu cô mới có được một cám giác kích thích như thế vòng tay sau cổ người đàn ông này lưỡi cô phối hợp với lưỡi người đàn ông này hòa quyện vào nhau. Như phản xạ cô thò tay chạm tay vào vùng nahy cảm nhất của người đàn ông này. Ngay lập tức nụ hồn kết thúc người đàn ông này cũng buông Kiều ra nói giọng lạnh lùng ” nhà em ở đâu a đưa về”.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Ngỡ ngàng trước phản ứng của người đàn ông này Kiều thắc mắc ” đêm nay anh không cùng em…..” lời chưa dức cô đã bị chen ngang ” anh hỏi nhà em ở đâu cơ mà”. Không nói gì được thêm cô đành trả lời anh ” 23/7 Ngô Quyền…….”.

Không gian tỉnh lặng trờ lại trong không gian nhỏ bé trong xe chỉ kho chiếc xe dừng trước cửa phòng Kiều cô mới bừng tỉnh là mình đã về nhà. Rất lịch sự người đàn ông này xuống xe mở cửa cho cô, bước ra khỏi xe cô và người đàn ông này nhìn nhau một lúc, không ai nói gì chỉ những ánh mắt giao nhau rồi người đán ông này lên xe kéo kính xuống ngoái người ra nói với cô ” ngày mai anh lại tới” rồi chiếc xe khuất dần trong đêm tối.
Những phản ứng chậm chạp vẫn đang diễn ra trong Kiều đến khi chiếc xe đã đi xa thật xa cô mới chợt nhớ rằng ngay cả tên người đàn ông này cô vẩn chưa hoàn toản biết nhưng cô cảm giác thân thuộc và bình yên khi người đàn ông này bên cạnh..
Đúng như lời nói 8 giờ tối hôm sau chiếc ô tô hôm qua dừng trước phòng trọ dảy phòng trọ của Kiều trước sự trầm trồ ngạc nhiên của tất cà mọi người ở đây. Một người đàn ông lịch lãm, phong thái hơn người nhưng toát lên vẻ lạnh lùng đến những người bên cạnh đã lạnh càng thêm lạnh. Chậm dãi người đàn ông này bước đến phòng của Kiều ” mấy giờ rồi mà con ăn mặc thế này, thay đồ rồi đi thôi”, Kiều không biết phải nói gì cái đầu cứ gật lên gật xuống như một con lật đật.
Chiếc xe lao qua từng con phố rồi dừng trước một nhà hàng sang trọng, người đàn ông này mở cửa cho Kiều ” ta vào thôi”. Hơi ngượng ngùng Kiều hỏi người đàn ông ” tại sao anh lại đưa tôi đến đây”, ” hỏi nhiều thế vào nhanh nào” người đàn ông trả lời lạnh lùng. Cùng người đàn ông lạ bước vào nhà hàng sang trọng như thế này đúng là từ khi làm một cave sinh viên đến nay đây là lần đầu tiên. truyện hiếp dâm
Sự tò mò trỗi dậy trong Kiều, cô vừa nhấm một chút rượu vang đặt ly xuống hỏi người thanh niên nay ” anh là ai, có thể cho tôi biết tên được không”. Người đàn ông ung dung ngồi ăn không quan tâm gì nhiều đến lời của cô nói. Có vẻ như bị xúc phạm Kiều hơi lớn tiếng ” tôi hỏi lại lần nữa anh là ai, cho tôi biết tên”.

Đặt con dao và chiếc lĩa xuống đĩa người đàn ông chùi miệng rồi nói với Kiều ” cô ăn xong chưa, chúng ta về thôi và cô đừng hỏi những câu ngốc ngếch đó nữa nhé, tiền đã nhận cô là của tôi tháng này”.
Nghỉ cũng đúng, tiền đã nhận với tư cách một con cave như cô có tư cách gì hỏi người ta mà có khi nào cô hỏi tên khách hàng của mình đâu chứ, sao lần nay cô lại muốn biết, nghỉ tới đây thôi thì những suy nghỉ đó biến mất khỏi đầu của cô ” Được rồi, được rồi, tháng này tôi là của anh, anh muốn làm gì thì làm“. Một nụ cười hiếm hoi xuất hiện rồi nhanh chóng vụt tắt trên khuôn mặt người đàn ông này “ngày mai 8h tôi sẽ đến đón cô, nhớ chuẩn bị trước”.
Về tới phòng cô ngã người xuống giường suy nghỉ về người đàn ông nay, thật ra anh ta muốn gì ở mình, tình dụcư? Nhìn anh ta hình như không phải là loại người như thế, mà thôi kệ coi như gặp khách Vip vậy. Kiều lôi sách vở ra ôn bài mai chiến đấu với kì thi.
Đúng 8h tối chiếc xe đó lại đến, lần này Kiều chủ động đi ra, anh vẫn lịch sự mở cửa cho cô rồi lại quay vào phíai lái xe. Cô cứ ngồi mặc cho người đàn ông này lướt qua từng con phố rồi dừng lại trước một căn nhà sang trọng. Mở cửa cho cô người đàn ông vẫn lạnh lùng nói ” vào thôi”. Không lo lắng gì cô bước xuống xe trong đầu vẫn nghỉ” cave thì cũng là cave thôi, đàn ông ai cũng thế”.
Người đàn ông mở cửa bước vào nhà, cửa vừa bước vào Kiều hơi choáng ngợp trước sự trang trí tinh tế trong nhà, cô đứng giữa phòng khách nhìn xung quanh thì người đàn ông quay sang nói với cô ” vào bếp nấu cái gì đó ăn đi, tôi đói rồi, tôi tắm xong ra phải có cái gì đó ăn, đừng làm tôi bực mình“. Ngỡ ngàng bất động vài giây rồi được kéo về bởi câu nói tiếp theo ” phòng bếp ở bên kia kìa vào làm nhanh lên“.
Nhìn nhà bếp của người đàn ông này rộng gấp 3 thậm chí gấp 4 lần cái phòng trọ 5m2 của cô, tủ lạnh có đầy đủ các loại rau củ, quả và thịt cá…… Cô chợt nghỉ mình là cave chứ có phải osin đâu mà bắt mình nấu nướng nhỉ nhưng rồi lại chợt nghỉ phật ý người đàn ông này không khéo anh ta giết mình ở đây cũng nên. Vì thế cô đành nấu một vài món cho anh ta dùng.
Khi người đàn ông bước chân ra khỏi phòng trên người chỉ mặc một chiếc quần lửng, trên người vẫn lấm tấm những giọt nước, nhìn rất ư là….đẹp trai. Anh ta ngồi vào bàn ăn đã dọn sẳn nếm từng món Kiều làm ” được” ” cô ngồi xuống ăn đi nào“.

Ngồi ăn mà không nói cái gì đó Kiều thấy khó chịu gì đó nên lại hỏi ” nhà rộng như thế này mà anh ở một mình a a à“. Vừa dứt lời như hiểu mình vừa nói cái gì đó không đáng nói nên cô cúi mặt xuống tránh ánh mắt của người đàn ông này.
” Nhà này là của tôi, tôi tên là Hải và tôi sống một mình” người đàn ông nói với Kiều, cô ngước nhìn người đàn ông này thắc mắc, lúc cần thì không nói lúc không ngờ nhất thì lại nói. Thật sự không thể hiểu được người đàn ông này ” thế anh Hải cần tôi phục vụ gì nữa không vậy“.

Tưởng rằng anh ta mở miệng là thân thiện với mình ai ngờ nhận được một cái nhìn lạnh thấu xương từ anh ta, cô đành ngồi im lặng ăn tiếp rồi dọn dẹp tươm tất. Vừa dọn xong tính quay lại thì Kiều nhận được một cái ôm từ phía sau, hơi giật mình nhưng rồi cô đứng im chờ đợi cái việc mà cave vẫn thường làm. Hải khẽ quay người Kiều lại, mắt cô bắt đầu nhắm lại môi Hải đã chạm vào môi cô, đôi bàn tay rắn chắc chai xạm bắt đầu khám phá bên trong lớp áo cô đang mặc.

Kiều lại bị kích thích bởi những cảm giác gọi là mới lạ này, không phải chiếm đoạt mà như muốn nâng niu, cổ họng cô khẻ vang lên những tiếng khe khẻ làm tạo cho Hải sự kích thích hơn. Nụ hôn mãnh liệt hơn chuyển dần xuống cổ xuống vai Kiều làm cho cô kích thích tột độ, đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô một lần nữa chạm vào vùng nhạy cảm của Hải rồi lại một lần nữa nụ hôn đứt quảng. Hải buông cô ra ” chúng ta về thôi”.

Dần dần mọi người không còn xa lạ với chiếc xe hàng tối đến phòng trọ của Kiều nữa, cô cũng không phải xa lạ với Hải nữa, tới giờ cô chỉ đến nấu cho anh ăn tối rồi quay trở về phòng trọ vùi đầu vào sách vở chiến đấu cho mua thi. Nhiều lúc cô nấu ăn cho Hải bất chợt cô thấy ánh mắt anh dõi theo mình, nhìn rất âu yếm lắm cô nhiều lúc ngộ nhận đây chính là hạnh phúc nhưng rồi những lời nói lạnh nhạt làm những suy nghỉ đó hoàn toàn tan biến.
Ngày thứ 30, kết thúc hợp đồng “cô chuẩn bị đi tôi qua đón cô “nhìn lên đồng hồ mới chỉ 5h chiều, quá sớm so với mọi khi nhưng hình như cô cũng dần quen với việc nghe lời Hải, mặc một bộ đồ đơn giản cô bước vào xe của anh.

Chiếc xe dừng trước một trung tâm mua sắm danh tiếng, Kiều tròn mắt nhỉn Hải “sao chúng ta lại tới đây“. Hải cười nhẹ với cô ” Hôm nay kết thúc hợp đồng tôi muốn mua cho em một cái gì đó thôi, chúng ta đi nào”.

Quá nhẹ nhàng, quá ấm áp làm trái tim cô đập nhanh hơn “chúng ta đi nào” lời nói của anh làm cô bối dối hơn ” dạ dạ”.

Sánh bước cùng anh bước vào trung tâm, anh mua cho cô rất nhiều thứ từ quần áo, giày dép…khi đi ngang mặt hàng nhẫn cưới anh dừng lại hỏi cô “em thích chiếc nào”. Ánh mắt lơ đễnh của cô được kéo về bởi câu nói này, cô lúng túng “tôi không có tiền mua đâu, chúng ta về thôi“. tải phim sex

Hải nhìn cô rồi kéo lại nơi cô gái tiếp thị đang đứng “cô cho chúng tôi cặp này“. Hải kéo tay trái Kiều đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô như đánh dấu “em là của tôi”. Người tiếp thị tấm tắc khen “chúc anh chị trăm năm hạnh phúc, anh chị thật xứng đôi“. Biết rằng đó chỉ là lời khen tất yếu của người tiếp thị nhưng trong tâm trí Kiều có một chút gì đó …